thuytb9078
Lần này ra Bắc tôi lại ghé Mai Châu. Tôi tới nơi này lần thứ 1 vào sắp chục năm trước. du lịch mộc châu Bỡ ngỡ, sững sờ trước một mai Châu thanh bình xinh xắn.
Tôi đến tour Mai Châu lần thứ nhất vào gần chục năm trước. Hồi ấy tôi đi tour về trong ngày của Sinh cafe từ Hà Nội. Bỡ ngỡ, sững sờ trước rồi đây Châu thái bình xinh xắn, một “Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” như trong thơ trong nhạc… Và thế là tôi cảm Mai Châu từ dạo đó để rồi nhân chuyến đi công tác ra Hà Nội, tranh thủ cuối tuần tôi đón xe đi Mai Châu rồi ở lại một đêm giữa thung lũng ngát màu xanh này.
Mùa này, Mai Châu ko sở hữu hoa cải vàng rực, Mai Châu không ngập hoa mận hoa ban trắng nuột lúc mùa về và cũng chẳng sở hữu tam giác mạch hay ruộng bậc thang nhấp nhô để những “phượt thủ” khăn rằn áo đỏ ầm ầm kéo tới. Mai Châu lặng lẽ như chỉ dành riêng cho các người bình dị muốn mua cho mình nơi tĩnh dưỡng và chỉ là điểm giới hạn chân trợ thì của lữ khách trên cung các con phố đi Mộc Châu, Sơn La… còn dài phía trước.
Trở lại Mai Châu lúc trời vừa chớm thu, vẫn những nồi bắp luộc bên bếp lửa hồng ven đèo, vé universal singapore các ống cơm lam tại quán lưng đèo như các hôm nào chỉ với khác là cô bán hàng cho tôi ngày ấy giờ đã biết đôn đả chào khách hơn, biết thêm sản phẩm hơn cho du khách sở hữu các chai mật ong, bụi lan rừng hay hũ ớt ngâm măng ngâm được giới thiệu là đặc sản của núi rừng đất Bắc.
Rồi xe đổ dốc, tôi mơ màng thả mắt theo những ngọn đồi trập trùng và rồi mùi thân thuộc của Mai Châu hôm nào thoảng qua khi xe dừng lại ở cột cờ để cả hàng ngũ được ngắm Mai Châu trọn vẹn. Mai Châu xanh ngắt, màu xanh của lúa đang trổ đòng nõn nường dưới kia, màu xanh của những đồng mía đang vươn đọt, màu xanh của các ngọn đồi chập chùng xa xa dưới áng mây chiều bàng bạc, màu xanh của những bụi tre vườn chuối đang e lệ bên các ngôi nhà sàn ở phía xa xa.
mang người trẻ, Mai Châu ắt hẳn là cực kỳ chán bởi Mai Châu chẳng sở hữu gì… ngoài những con người Thái xinh xắn nơi vùng cao Lác, bản Nhót, ngoại trừ các cánh đồng xanh trải dài theo triền núi hay các con đường làng quành giữa các cánh đồng thơm nồng mùi lúa. Đâu đấy đàn trâu bò đang gặm cỏ bên các con phố, đâu đấy thoang thoảng mùi khói chiều lẫn sở hữu mùi núi rừng ngạt ngào thơm bên đồng vắng. Mai Châu êm ả, Mai Châu dịu dàng nằm ẩn mình giữa buổi chiều thu nhè nhẹ gió thoảng qua.
Mai Châu dung dị, đơn thuần thế mà hấp dẫn có tôi đến lạ. hấp dẫn lắm bởi những ngôi nhà sàn be bé ven con dốc tôi đạp xe qua, bởi những nụ cười thật đáng yêu của đám trẻ nít tại bản nhỏ bên kia cánh đồng đang đùa giỡn ríu rít hay cảnh bác bỏ dân cày đi xin lửa về hàng ngũ bếp giữa tuyến đường làng nho nhỏ xinh xinh tưởng như chỉ còn lại trong truyện cổ tích hay những lúc ngồi thừ ra ấy mà ngắm đồng lúa, giàn mướp, luống rau, đàn vịt… du lịch mộc châu bên mái hiên quán nhỏ bên con đường với tách trà xanh thơm phức cộng tiếng suối róc rách bên ruộng lúa ngạt ngào mùi thơm.
Nắng chiều nhạt dần ở phía chập chùng núi, tôi bắt buộc rời Mai Châu để tiếp diễn đến Mộc Châu sau bữa cơm thật ngon với cá suối, su su luộc, gà vườn no muốn bể bụng. Lần này chẳng được thưởng thức mùi thơm của nếp xôi, chẳng được ngủ trên nhà sàn bên đồng lúa hát để sớm mai mở cửa sổ đón nắng mai lên xuyên qua như lần trước… Nhưng chẳng sao bởi tôi nghĩ mình sẽ quay lại vào một ngày nào đó… bởi Mai Châu xinh đẹp đến thế mà làm cho sao có thể không ghé thăm?
Mai Châu xa dần phía sau, hoàng hôn thầm lặng chuếch choáng rủ nhau xuống núi. Xe chạy. Tôi quay lại ngắm Mai Châu đang mờ dần sau lưng mình và lẩm bẩm theo nhịp bánh xe đang băng nhanh về phía trước… Nhớ ơi Tây Tiến cơm lên khói, Mai Châu mùa em thơm nếp xôi… lòng tự vấn lần sau đi Mai Châu một mực phải ăn xôi.
Nguồn: http://dongtam.info/thread-175460-ghe-voi-du-lich-mai-chau-ngay-chom-dong/1